Chu Đàn đưa tay đỡ lấy cánh tay Yến Võ, như muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn không thốt nên lời. Môi hắn run rẩy, thật lâu sau mới khàn giọng nói một câu:
“Ngươi không nên tới, chí ít cũng không nên... một mình tới.”
Yến Võ khẽ cười với hắn, nước mưa xối qua gương mặt màu lúa mạch của nàng. Khúc Du đưa tay vuốt mặt nàng, giúp nàng gạt đi mái tóc dính bên má.
“Ngày ấy ta đột ngột nhận tin, vừa được phóng thích khỏi ngục, theo lời mời của Ứng đại nhân mà đến Hình Bộ chờ đợi... sau đó, ta thấy kết quả thẩm tra dán ngoài công đường.”
Yến Võ ngập ngừng thuật lại, thanh âm giữa màn mưa nặng nề, dần trở nên mơ hồ:
“Ta biết mình không nên tới, cũng biết hiện nay đại nhân vướng gian nan, ta không thể rước thêm phiền toái cho ngài. Ngày cầm bội đao của Hình Bộ rời đi, ta đã không nghĩ sẽ quay lại Biện Đô.”
Khúc Du đưa tay che miệng vết thương cho nàng, chỉ cảm thấy trong mắt mình dâng lên một tầng cay xè:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play