Khúc Du ngẩn ngơ dừng bước. Chu Đàn tựa hồ không nghe thấy, chỉ quay đầu nhìn nàng, khóe môi nở nụ cười. Tuy sắc mặt hắn tái nhợt, nhưng lại không có nửa phần khí tức của kẻ sắp chết:
“Nàng chạy gì chứ, đi đứng cho vững.”
Nàng chậm rãi tiến về phía trước mấy bước, chợt nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa. Cửa vừa mở, người bước vào lại chính là "Nhị nương" vừa mới mắng chửi khi nãy, bà bồng một hài tử, trên tay còn dính ít bùn đất.
Khúc Du chưa kịp phản ứng, ngơ ngác hỏi:
“Nhị nương sao lại tới?”
Nhị nương cười tươi như hoa, nửa phần cũng không giống bộ dạng đanh đá lúc nãy:
“Hôm qua ta gặp phu nhân dưới mưa, lo phu nhân nhiễm hàn nên hôm nay đặc biệt tới xem một chút. Phu nhân bình an là tốt rồi. Đây là nhi tử ta - Phúc Sinh, biết ta muốn tới đây, nó nhất định đòi theo để bái kiến đại nhân một phen.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT