Tống Thế Diễm nhìn chằm chằm nàng ta, kinh hãi phát hiện: trên gương mặt xưa nay luôn nhu thuận kia, lại có thể lộ ra biểu tình như thế. Năm mười bảy tuổi, lần đầu tiên hắn gặp nàng ta, ấn tượng mơ hồ vô cùng, duy nhất nhớ rõ, nàng ta luôn cúi đầu nghe lời, kính cẩn lễ phép.
Khi ấy là xuân yến trong hoàng cung, Lý Duyên Quân mặc y phục vàng nhạt, dịu dàng hành lễ với hắn: “Điện hạ.”
Giọng nàng mềm mại trong trẻo, tuy dung mạo bình thường, nhưng hắn cũng không cảm thấy phản cảm.
Sau đó hắn đi ngang ao sen ở hậu viện, trơ mắt nhìn người đẩy nàng xuống nước. Nàng không biết bơi, giãy giụa trong ao: “Cứu mạng! Cứu mạng!!”
Hắn đứng trong đình hóng gió, nhìn rõ tất cả, chỉ cảm thấy thú vị.
Lý Duyên Quân cũng trông thấy hắn, ánh mắt bỗng sáng lên: “Điện hạ!”
Nhưng hắn không hề nhúc nhích. Nữ tử rơi xuống nước, tất nên đợi tỳ nữ hay hạ nhân bên cạnh cứu vớt, nếu để ngoại nam cứu, e sẽ tổn hại thanh danh, khó mà gả được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play