Khúc Du tinh thần mỏi mệt, ngồi trong xe ngựa, chỉ chợp mắt được một lát. Ước chừng qua thời gian một nén nhang, bỗng phía trước truyền đến tiếng ngựa hí vang, nàng giật mình tỉnh giấc, còn chưa kịp hoàn hồn, liền nghe thị vệ bên ngoài bẩm báo:
“Phu nhân, trước Khúc phủ có binh lính của Thái tử, chừng hơn năm mươi người, đều mang kim trụ thiết thương, e là không có ý tốt.”
Tống Thế Diễm là người cơ trí, tất nhiên đã dự liệu được: sau khi nàng về Biện Đô liền trở về Khúc phủ thăm người thân. Tuy nhiên, như nàng từng nói với Chu Đàn, khi Tống Sưởng còn sống, Tống Thế Diễm không dám manh động quá mức. Binh lính chỉ đứng ngoài cửa mà không trực tiếp vào, chứng tỏ đối phương chỉ nhằm đến mình nàng, chưa muốn gây náo loạn lớn.
Khúc phủ vốn là phủ đệ được tổ tiên để lại, tọa lạc tại nơi phồn hoa bậc nhất Biện Đô, người qua lại tấp nập. Bên nàng còn có đội thị vệ của Sở Lâm gồm ba mươi người, đều là tinh binh thiện chiến. Nếu thực sự xảy ra xung đột, phần thắng vẫn nằm trong tay nàng.
Nghĩ đến đây, lòng nàng càng thêm kiên định.
Nàng đang định vén rèm xuống xe, trực tiếp đối diện với đám binh lính phủ Thái tử, thì thị vệ lại trở về, dẫn theo một người đến. Người ấy đứng ngoài xe, lễ độ nói:
“Chu phu nhân, điện hạ thỉnh ngài đến Phàn Lâu một chuyến. Mong phu nhân dời bước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play