Khúc Du lười biếng nằm trên giường Chu Đàn, chỉ cảm thấy giường cứng cộm, không mấy thoải mái. Hạ nhân sớm đã đóng cửa phòng lại, Chu Đàn không nói một lời, chỉ lặng lẽ múc nước, cẩn thận giúp nàng lau đi lớp phấn son trên mặt.
"Chàng... sao lại thuần thục như vậy, rốt cuộc là thế nào..."
Lời còn chưa dứt, Chu Đàn đã tiến sát, cúi đầu hôn nàng.
Không biết vì cớ gì, có lẽ bởi ánh nến lay động, môi hắn vốn mang theo hàn ý, nay lại ấm nóng, khiến nàng bất giác run lên.
Khúc Du mơ hồ cảm nhận, hắn hẳn là đã uống cạn bầu rượu khi nãy. Hắn vừa từ Tương Ninh hầu phủ trở về, tất đã cùng người dùng cơm, rượu vào bụng cũng chẳng ít.
"Phu nhân đã nói ta ngốc, vậy ta càng phải tăng cường tập luyện cho quen."
Ngày hôm sau, lúc trời còn mờ sương, Khúc Du mơ màng tỉnh dậy trên sập, thân thể như còn lưu lại dư vị đêm qua. Nàng cúi xuống nhìn, thấy quần áo mình vẫn chỉnh tề, Chu Đàn thì áo ngoài bị nàng kéo lệch xuống hở bở vai, còn lưu lại một dấu răng cạn cạn như trả thù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT