Tựa hồ từ khi gặp nàng, hắn như tìm được tri kỷ xưa cũ, lại làm nên nhiều chuyện trước kia chưa từng dám tưởng. Giờ phút này dưới ánh trăng, dù rõ ràng minh bạch bao giáo huấn trong quá khứ, hắn vẫn luyến tiếc buông tay.
Đây có lẽ là lòng tham cuối cùng của hắn.
“Ta thích nàng.” Hắn run giọng thốt lên.
“Ta cũng thích chàng.” Khúc Du cúi đầu tựa vào cổ hắn, ôm lấy hắn bằng một tư thế thâm tình triền miên, âm cuối nhè nhẹ dương cao, ngữ điệu sảng khoái mà vui mừng.
Tình cảm của nàng xưa nay trong sáng thắng thắn, nóng cháy như ánh mặt trời ban trưa.
Dù hai người sớm đã hiểu thấu tâm ý đối phương, hắn vẫn vì sự thâm tình ấy mà không khỏi rúng động.
Khúc Du mừng rỡ cười khúc khích, rồi bỗng mở miệng, không rõ là nói cho hắn hay chỉ lẩm bẩm tự thốt: “Trước hoa dưới trăng, thề non hẹn biển, thích chàng, yêu chàng… kỳ thực đều có thể dùng cách khác uyển chuyển mà biểu đạt. Ta từng chê cười, nghĩ rằng nếu là ta, tất sẽ không nói mấy lời mật ngọt kia. Nhưng lúc này, ta nghĩ không ra cách nào khác, chỉ cảm thấy làm kẻ tục nhân như vậy, thật tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT