Chợt trong phòng vang lên tiếng tát giòn tan, Vương Di Nhiên kêu đau một tiếng.
Ngô Bổn lại dám ra tay! Vương Cử Thiên sững sờ, người này là hắn khổ tâm chọn làm chốn nương tựa cho muội muội, còn tự mình hỗ trợ vun vén. Nào ngờ…
Không thể nghe thêm được nữa, hắn một cước đá văng cửa phòng. Ngô Bổn kinh hoảng như thấy quỷ, thanh âm cũng lắp bắp:
“Cữu… cữu huynh…”
Vương Di Nhiên từ một bên nhào tới dưới chân Vương Cử Thiên, khóc rống thê lương tuyệt vọng. Huynh muội hai người tuy đã bước vào tuổi trung niên, nhưng Vương Cử Thiên không hề do dự, lập tức cúi người ôm lấy muội muội, giống như thuở trước sau khi phụ mẫu qua đời, hai người nương tựa sống qua ngày:
“Muội tử, đừng khóc. Ca mang muội trở về.”
Hắn không nói thêm một lời, xoay người đi thẳng ra ngoài. Ngô Bổn lảo đảo đuổi theo:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT