Nàng vừa mới sinh ra đôi chút thương xuân buồn thu, liền nghe Chu Đàn như có điều suy nghĩ, chậm rãi nói:
“Hiện giờ tuy phủ đệ nhỏ, nhưng trước cửa sổ phòng nàng vẫn nên có một gốc cây hoa hạnh mới phải... Vài hôm nữa, chờ Ngô phủ không còn chủ, ta sẽ sai người đến, đem gốc cây này dời tới, ý nàng thế nào?”
Khúc Du: ?
Hai người sánh bước đến đại đường dùng bữa, đi trước các vị nữ quyến một chút. Nhưng bởi lúc ấy bên trong toàn là nam nhân, liền không tiện tiến vào.
Khúc Du đứng dưới hành lang, ngẩng đầu trông trời, chỉ thấy mưa phùn tựa hồ đã sắp tạnh. Trong khoảnh khắc, ánh nắng đã ẩn hiện xuyên qua tầng mây chiếu xuống. Nàng đưa tay ra hứng, không thấy giọt nào, liền thở dài một tiếng:
“Tây Cảnh quả nhiên ít mưa, chỉ là một mảnh mây đen thoáng qua mà thôi.”
Nàng tựa người vào trụ, ngồi xuống, tay nhẹ nhàng sờ một gốc hoa tử la lan bên cạnh đã bị mưa dầm ướt át:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play