Khúc Du không nói lời nào, chỉ lãnh đạm đưa mắt nhìn nàng ta, nhẹ nhàng thu tay về.
Vị trung tướng phu nhân kia tuy trông có vẻ tùy tiện, nhưng lời nói lại hàm chứa không ít thâm ý. Đồ Khúc Du tiện tay đeo, nàng ta lại đem so với lễ vật sinh thần của tri châu phu nhân, không tránh khỏi có chút làm khách lấn chủ.
Quả nhiên, mọi người nghe xong, trong ánh mắt ngoài sự hâm mộ còn thêm vài phần hiếu kỳ xem náo nhiệt.
Chỉ là Khúc Du không hề để tâm đến địch ý của đám đông, bởi nàng còn có chính sự cần làm.
“Hà Tinh,” Khúc Du mỉm cười, khẽ gọi một tiếng, sau đó tiếp lấy hộp nhỏ Hà Tinh nâng đến, đứng dậy nói: “Ta mới tới, cũng không rõ tri châu phu nhân thích thứ gì, bèn sai người hỏi thăm đôi chút. Trong tay ta vừa vặn có một khối ngọc, liền nhờ thợ khéo tay tạc thành vật này. Mong tri châu phu nhân nể mặt nhận cho.”
Vương Di Nhiên tiếp lấy chiếc hộp, vừa nhìn thoáng qua liền biến sắc, vội vàng đóng nắp lại. Nhưng nàng ta tựa hồ vẫn luyến tiếc, lại mở ra lần nữa, chăm chú ngắm nhìn hồi lâu, rồi nước mắt lưng tròng cầm tay Khúc Du, giọng nghẹn ngào nói nhỏ: “Đa tạ thiếu phu nhân, ta... thật sự rất thích.”
Trung tướng phu nhân vốn muốn nhìn thêm một cái, lại không trông rõ, chỉ lờ mờ thấy trong hộp là ngọc khí. Mọi người xung quang thấy Vương Di Nhiên bỗng nhiên rưng rưng, xúc động cảm kích, đều không khỏi châu đầu ghé tai, thập phần tò mò.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play