“Nàng thân là mệnh phụ, vì bất bình cho nữ tử tiện tịch, mà dám đối kháng với quyền quý. Vì cứu ta, nàng không tiếc thanh danh khuê các, cũng không kể hiểm nguy. Ta có hâm mộ nàng không? Có lẽ có, nhưng không thể hướng tới, bởi vì ta... đang ở nơi này.”
Khúc Du trầm mặc hồi lâu, rồi khẽ hỏi:
“Nếu ta nói, những điều chàng theo đuổi trong thế giới bao la này chỉ là hoa trong gương, trăng đáy nước, thời gian trôi qua như bóng câu qua khe cửa, những chuyện ta cùng chàng làm e rằng không lưu nổi chút dấu vết, vậy chàng còn cảm thấy hết thảy mà chàng kiên trì có ý nghĩa không?”
Chu Đàn ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt vượt màn đêm thăm thẳm mà bình thản:
“Ta ở nơi này, chẳng lẽ nàng không ở nơi này? Những người khiến nàng rơi lệ, không phải cũng ở đây? Nàng đã bước vào cõi này, sao lại có thể nói sống chết mặc bây? Nàng cúi đầu nhìn xem Biện Đô, những con người kia, nếu việc ta làm không lưu dấu vết, thì bọn họ, chẳng phải càng như bụi bặm. Nhưng người sống trên đời, lẽ nào chỉ vì lưu danh? Thứ chúng ta bảo hộ, lẽ nào là ánh mắt người đời?”
Người bị quan sát, không chỉ có Chu Đàn.
Từ ngày đầu tiên bị cuốn vào thế giới này, có lẽ còn sớm hơn, từ khoảnh khắc gặp được Chu Đàn trong giấc mộng, nàng đã không còn là kẻ đứng ngoài lịch sử nữa. Nàng cũng bị nhìn, bị xét, cũng bị quấn vào dòng chảy thời thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play