Chính đường vắng lặng, không một bóng nô bộc. Khúc Du nghe vậy, định bước lên châm trà cho Chu Đàn, không ngờ lại bị Khúc Gia Hi bên cạnh đưa tay giữ, mắt ngầm ra hiệu muốn nàng quỳ cho nghiêm cẩn. Khúc Gia Ngọc ở phía bên kia lại lanh lẹ, tự tay rót trà, đem tới cho Chu Đàn.
Doãn Tương Như đón lấy chén trà, mũi liền chua xót, nước mắt rưng rưng:
“Được rồi, được rồi, cô gia như thế, hẳn có thể chăm sóc A Liên chu toàn...”
Khúc Thừa mặt đen như sắt, ngồi thẳng trên ghế lớn, nhìn Chu Đàn cung kính quỳ gối, hai tay nâng chén trà lên. Chén trà thanh sứ, hơi nước bốc lên nghi ngút, nhưng đôi tay hắn vẫn vững như bàn thạch, không hề run rẩy.
Khúc Thừa cuối cùng không kìm được thở dài, đón lấy trà, mặt vẫn thâm trầm, nhưng miệng lại dạy bảo:
“Nhược Châu cũng không phải nơi khổ ải như Lĩnh Nam. Nếu thật lòng muốn đi, coi như mở mang kiến thức."
Khúc Du kinh hãi, vội vàng kéo Chu Đàn bái tạ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play