Đáy hộp gỗ đàn hương có một nhúm tóc được cột bằng tơ hồng, hẳn là lúc Bạch Tưu cùng Tiêu Cương kết tóc đã lưu lại. Tơ hồng quấn chặt không dứt, như nhắc về lời thề non hẹn biển thuở xưa, tình thâm ý nặng. Khúc Du chợt nhớ tới ngày thành thân của mình, hôm ấy Chu Đàn còn hôn mê, bọn họ chung quy vẫn chưa kịp kết tóc.
“Phu quân nói, khi việc này xong, chàng sẽ tự thỉnh rời Biện Đô.” Khúc Du khẽ cười, nhớ lại thần sắc Chu Đàn ở Trâm Kim quán, trong lòng bỗng tràn đầy tự tin. “Ta muốn cùng phu quân dạo khắp vạn dặm núi sông, xem các ngươi cùng chàng bảo vệ giang sơn, xem Tử Khiêm thuận lợi kế vị, đem triều cục giao lại cho các ngươi chấp bút... Phu quân từng hứa, mạng này là của ta.”
Nàng đứng dậy, ngoảnh đầu nhìn lại, ánh nắng đã dần dâng lên phía chân trời.
“Đa tạ nhị vị đã chuyển lời.”
Nhậm Thời Minh hay tin trống Đăng Văn cổ vang lên lần thứ hai trong vòng ba tháng, đến chung trà còn chưa uống hết đã vội vàng thúc ngựa chạy tới Ngự phố.
Ngự phố lúc ấy đã chật kín người, đến cả những kẻ buôn thúng bán mẹt cũng tụ tập bàn tán:
“Lại là Chu phu nhân gõ Đăng Văn cổ lần thứ hai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play