Chỉ là, Khương Nhiêu bỗng sinh lòng bất bình. Trần Liễm từ chùa Thừa Ân trở về lại không tìm đến nàng, mấy ngày qua càng không truyền tới nửa lời tin tức. Nàng vừa mới biết hắn phụng mệnh tiếp đãi sứ đoàn, vốn tưởng hắn công vụ bận rộn, nhưng giờ nghe ý tứ trong lời nói của Mật Âm công chúa, thì ra hai người họ sớm đã từng giao thủ trên chiến trường, không đánh không quen, nay gặp lại cố nhân, liền đem nàng quên sạch phía sau.
Khương Nhiêu mím chặt môi, ngón tay vòng vo quấn lấy đai lưng, trong lòng tràn đầy phiền muộn không vui.
Lúc Thánh Thượng triệu kiến, Trần Liễm không kiêu ngạo không siểm nịnh, từ cửa điện bước vào, thần sắc nghiêm cẩn, ánh mắt thẳng thắn. Vừa thấy hắn đến, Mật Âm công chúa hiển nhiên không giấu nổi kích động, ánh mắt vẫn luôn không ngừng dõi theo.
Khương Nhiêu lập tức sinh lòng cảnh giác, lặng lẽ đánh giá nữ tử đến từ Nam Cương kia. Thời tiết ở Nam Cương khắc nghiệt quanh năm nên phục phần nhiều để lộ vòng eo, người người mang chuông bạc đeo lủng lẳng, càng thêm yêu mị diễm lệ. Nhìn dung mạo Mật Âm, tuy có phần đen sạm nhưng ngũ quan lại mỹ lệ đoan trang.
Nàng hừ nhẹ một tiếng, định thu hồi ánh mắt lại chợt bắt gặp cái nhìn của Trần Liễm hướng về phía mình. Khương Nhiêu tức thì trừng hắn một cái, lại thấy hắn thoáng lộ vẻ hoang mang.
Còn giả bộ vô tội làm gì. Người ta là công chúa Nam Cương, vượt ngàn dặm xa xôi tới tìm chàng đấy.
Mật Âm công chúa khi nãy còn hào sảng dạn dĩ, giờ phút này đứng trước Trần Liễm lại tỏ vẻ thẹn thùng khác hẳn, cúi đầu thật lâu, sau cùng không nhịn được ngẩng lên, lời lẽ mang theo chút ngượng ngùng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play