“Hoàng thượng, là thần thiếp thấy hai đứa nhỏ kia đã lâu không gặp, vốn muốn cho chúng nhiều thêm chút cơ hội gần gũi. Huống chi hôm nay là gia yến, lại có bệ hạ tứ hôn, thần thiếp mới tự chủ trương, cho mời nữ nhi Khương gia đến trước mặt.”
Nghe vậy, Hoàng thượng đảo mắt nhìn qua, Khương Nhiêu lập tức ngồi ngay ngắn, mặt không dám lộ nửa phần lơi lỏng. Nào ngờ bệ hạ chỉ hòa nhã mỉm cười, thu lại ánh nhìn, hờ hững đáp: “Hoàng hậu suy nghĩ chu đáo, không sao cả.”
Khương Nhiêu thu liễm thần sắc, cúi mắt xuống, nhất thời không đoán ra thánh ý. Nàng càng thêm nghi hoặc: bệ hạ rốt cuộc có thật muốn để Thái tử cùng Hầu phủ kết thân hay không?
Nếu không muốn, cớ sao lại tứ hôn? Nhưng nếu là thật muốn, vì sao mỗi lần Hoàng hậu nhắc đến chuyện hôn sự, bệ hạ đều chỉ như có như không mà gạt đi? Tựa hồ trong lòng ngài còn có tính toán khác, khiến Khương Nhiêu nghĩ mãi không thông.
Đã không thể suy ra điều gì, Khương Nhiêu bèn thu hồi tâm tư, thôi nghĩ ngợi miên man, trước mắt chỉ mong sớm chịu đựng qua được buổi yến tiệc này.
Chẳng bao lâu sau, vu sư từ từ bước lên tế đài, tụng niệm kinh văn, dâng lời kỳ nguyện. Bọn họ dùng nước vũ phúc mà Thẩm đại nhân đã cầu được, rưới vào đỉnh tế, ngọn lửa trong đỉnh hừng hực cháy lên. Kế đó, các vu sư đội mặt nạ quỷ, cùng nhau múa vũ quanh đài, hợp rồi lại tản, cảnh tượng uy nghi tráng lệ.
Tế lễ kéo dài có chút nhàm chán, Khương Nhiêu lơ đãng liếc mắt liền bắt gặp một thân ảnh xa lạ. Chỉ thấy nữ tử đó có dung mạo khác thường đang ngồi trong hàng phi tần, mái tóc ngả vàng, ngũ quan mang đậm phong tình ngoại tộc, dáng vẻ ấy ngồi phía sau Quý phi mà gần như lấn át cả diễm sắc của Quý phi nương nương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT