Thừa lúc Xuân Hạnh cùng Tiểu Đào không ở trước mặt, Khương Nhiêu vội vàng đem chiếc hộp bí ẩn từng khiến người nhiễu loạn tâm thần kia thu dọn lại, đặt sâu vào tầng trong bàn trang điểm nơi không ai để ý.
Sau đó nàng sang tịnh phòng, được hai nha hoàn hầu hạ ngâm mình tắm rửa. Đường xa mấy ngày, thân thể vừa chạm nước liền thấy mỏi mệt tiêu tán không ít.
Xuân Hạnh thay cho nàng một thân trung y sạch sẽ, nghĩ đến nàng rong ruổi suốt một ngày, chỉ e chưa dùng nổi một bữa cơm cho tử tế, bèn vội vàng hỏi han:
“Cô nương, lão gia và phu nhân đã dùng xong bữa tối, người hiện tại có đói không? Nếu cần, nô tỳ lập tức sai bếp nhỏ làm riêng cho người mấy món canh cơm.”
Khương Nhiêu lúc này không cảm thấy thèm ăn, bèn nhẹ lắc đầu. Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy hoa bạch lan nở rộ, lòng nghĩ giờ còn sớm, lên giường e cũng khó mà ngủ được, chi bằng ra ngoài đi dạo một chuyến.
Bèn mở miệng hỏi:
“Vừa rồi các ngươi nói, hoa bạch lan trong hoa viên hậu viện so với trong Quỳnh Cư Các nở rộ hơn?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT