Sau khi hồi phủ, tỷ muội hai người trước tiên đến thỉnh an phụ mẫu. Một phen hỏi han ấm lạnh, song thân thương xót các nàng đường xa vất vả, chẳng nói thêm nhiều lời, liền phân phó các nàng về phòng nghỉ ngơi.
Khương Nhiêu cùng a tỷ cáo biệt, trên đường trở về viện lại nhớ tới nhị ca và Như Yên, nửa tháng không gặp, nàng cũng thấy nhớ nhung. Chỉ là khi tới Duệ An các, lại được thị nữ báo rằng, hai người ấy sáng sớm đã ra ngoài, đến giờ vẫn chưa trở về. Khương Nhiêu lắc đầu cười, nghĩ đến nhị ca cùng Như Yên càng lúc càng thân thiết, trong lòng không khỏi vui mừng.
Trở về Quỳnh Cư các.
Xuân Hạnh cùng Tiểu Đào lâu ngày không thấy nàng, vội vàng chạy đến, trái một câu hỏi han, phải một lời thăm hỏi, sau lại giúp nàng thu dọn hành trang mang về từ chùa Thừa Ân.
Khương Nhiêu rảnh rỗi, liền đứng tựa cửa sổ, nhìn ra ngoài thấy bạch lan trong viện nở rộ vừa độ, bất giác nảy ý muốn làm một cái túi thơm tặng Trần Liễm. Chỉ là không biết hắn có chê túi thơm quá nữ khí, làm tổn hại phong phạm nam tử hay không.
“Cô nương đang nhìn gì mà xuất thần thế?” Tiểu Đào vừa thu dọn, vừa hiếu kỳ hỏi.
Khương Nhiêu vẫn chăm chú thưởng hoa, đáp: “Bạch lan trong viện nở đẹp quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT