Trần Liễm lại mở miệng, lần này rõ ràng mang theo mấy phần không vui:
“Chà xát gì chứ, có thể dùng chút sức lực được không?”
Nghe giọng điệu hắn không kiên nhẫn, Khương Nhiêu chẳng dám do dự nữa, bèn vội vã ra tay, thật sự dùng chút sức. Lập tức liền nghe hắn đau đến rên một tiếng.
Đau là phải, miệng vết thương sao có thể nhanh chóng lành lại, Khương Nhiêu thật sự không hiểu vì sao hắn cứ khăng khăng phải tắm, chẳng lẽ không thể nhẫn nại hai ngày chờ thương thế đỡ hơn?
Trong lòng nàng không khỏi giận hắn không biết quý trọng thân mình, nhưng lại chẳng dám tiếp tục lau nữa, đang do dự không biết có nên gọi hắn một tiếng hay không...
Chợt nghe hắn phân phó:
“Mông Đăng, tay ta dính thuốc, ngươi giúp ta... cởi quần một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT