Khương Nhiêu bước nhanh, giơ tay làm động tác hứa hẹn, trên mặt cũng nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời:
“Không đâu, ta nhanh nhạy lắm, nhất định sẽ sớm tìm được cơ hội.”
Trần Liễm liếc nàng một cái, ánh mắt như hàm ý điều gì, chậm rãi nói:
“Chiếc khăn tay kia của ngươi, vẫn còn ở chỗ ta.”
Nghe vậy, sắc mặt Khương Nhiêu lập tức cứng lại.
Lần này nàng tới tìm hắn, vốn lấy cớ đòi khăn tay, kết quả lại cưỡi ngựa suốt buổi trưa, chuyện khăn tay cũng chưa nhắc đến, thật khó khiến người khác tin mục đích của nàng chỉ đơn thuần như lời nàng nói.
“Ta… chuyện đó…” Khương Nhiêu ấp úng.
“Lần sau ta mang trả cho ngươi?” Trần Liễm nói vậy, xem như giúp nàng giải vây, Khương Nhiêu vội vàng thức thời đáp: “Được.” Sau đó hai giây mới kịp phản ứng, hình như giữa bọn họ vô tình hẹn ước điều gì.
Cái gọi là “lần sau” này, dường như càng trở nên cụ thể hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play