Vốn dĩ các khách tạm nghỉ tại đại sảnh sẽ khởi hành vào hôm sau, lại không ngờ đúng lúc đụng phải Ngự sử đại nhân tuần tra, ghé qua nơi này dò hỏi tin tức.
Đường thông đến Hoài Chi bị phong tỏa suốt một ngày, đến tận chạng vạng mới có thể khai thông.
Hoài Chi là lộ tuyến tiện lợi nhanh chóng nhất để từ Kiều quận đi lên phía Bắc, ngoài ra, chỉ còn con đường vòng từ phía đông ngoài thành, nhưng lại xa xôi gian nan, phải đi bộ thêm năm mươi dặm nữa, thực sự khiến những hộ có hài tử nhỏ cảm thấy khó xử.
Suy đi tính lại, không ít kẻ độc hành, phần nhiều là người trẻ tuổi, vẫn chọn khởi hành từ sáng sớm, đi đường vòng để trở về nhà. Còn những người mang theo thân quyến, đành lưu lại thêm một ngày.
May thay, số người rời đi chiếm phần lớn, phòng ốc trong khách điếm liền trống hơn phân nửa. Những người lưu lại cũng không cần chen chúc trong đại sảnh như đêm qua nữa.
Hôm nay Dương Kính dự định ra ngoài mua chút lương thực, bèn tiện thể làm việc tốt cho trọn, dùng xe ngựa chở đồ ăn của khách điếm, thuận đường đưa một nhóm người phải rời đi đến cửa thành. Nơi đó thường có không ít thương nhân qua lại, muốn chặn một chiếc xe để đi nhờ cũng chẳng khó. Nếu không có xe, đoạn đường ấy mà chỉ dựa vào đôi chân, dù là ai cũng khó lòng chịu nổi.
Lữ khách đông đúc, Dương Kính thấy một chiếc xe ngựa không thể chứa đủ, liền gọi tiểu nhị thuê thêm một cỗ xe khác, cùng đi một lượt. Hắn nghĩ tới nghĩ lui, hành trình qua lại cùng lắm mất hai canh giờ, để nương tử ở lại khách điếm một mình hẳn cũng không sao. Chỉ là hắn vạn lần không ngờ tới, chính bởi một phen quyết định xuất phát từ lòng tốt, lại gây ra hậu quả khiến hắn không cách nào vãn hồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT