Trần Liễm bực bội, nặng nề nhắm mắt lại, trong lòng một mình lẩm nhẩm binh pháp. Không rõ đã qua bao lâu, cũng chẳng biết bản thân đã đọc đến lần thứ mấy, mãi đến khi đèn trong đại sảnh đều tắt, hắn mới mở mắt, hít sâu một hơi, xem như ổn định tinh thần được đôi chút.
Hắn đưa tay vỗ nhẹ trán, đọc binh pháp làm cho đầu óc tỉnh táo hơn phần nào. Trần Liễm hồi tưởng lại mọi chuyện, lập tức xấu hổ đến mức phải lè lưỡi. Hắn vẫn biết Khương Nhiêu là nữ tử thế nào, mà bản thân lại là hạng người không chịu nổi dây dưa. Nào ngờ hôm nay nhất thời hồ đồ, lại rơi vào cảnh thất thố đến thế.
Nghĩ tới những ý niệm vừa nảy sinh trong đầu, hắn cảm thấy hoang đường vô cùng. Khi nãy, hắn thế mà lại nghĩ, nếu thật sự bị Khương Nhiêu mê hoặc đến mức nàng treo hắn lên hành hạ, dù có giày vò tới chết cũng không uổng một hồi phong lưu...
Dương Kính thu xếp ổn thỏa cho đoàn khách lữ hành, rốt cuộc cũng rảnh rỗi quay về phòng. Vừa đẩy cửa bước vào đã thấy Khương Mị Nhi còn chưa ngủ, nàng đang dựa lên đầu giường, cúi đầu chăm chú thêu túi thơm.
Hắn bước lại gần, tò mò hỏi:
“Tay nghề của nương tử khéo léo thật, nàng đang thêu hoa văn gì vậy?”
Khương Mị Nhi thấy hắn trở về liền mỉm cười, sau đó thành thật đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play