Hắn giãn mi tâm, cuối cùng bất đắc dĩ lựa chọn thỏa hiệp, thanh âm mang theo mấy phần bất mãn: “Về sau có làm nũng cũng vô dụng.” Dừng chốc lát, hắn lại chậc lưỡi bổ sung một câu: “Để ta nếm thử đã.”
Khương Nhiêu chớp mắt ngơ ngác, không hiểu bản đã dùng tới thủ đoạn làm nũng từ khi nào.
Trần Liễm vừa dứt lời liền cúi đầu, áp mặt thật chặt vào cổ nàng, hành động tràn ngập dục niệm chiếm hữu, cố ý cọ nhẹ khiến nàng ngứa ngáy. Hắn khẽ vỗ lên eo nàng, như muốn mượn đó giảm bớt ngọn lửa đang cuộn trào trong người.
Thực ra, đối với việc bản thân mỗi lần đối diện Khương Nhiêu liền khó kiềm chế, Trần Liễm cũng cảm thấy xấu hổ không ít. Là nam tử hán đại trượng phu, hắn cưỡi ngựa trị quân, tự xưng suốt đời hiếm gặp địch thủ, lòng mang ngạo khí, xem thường hoàng thân quốc thích, từ trước đến nay độc lai độc vãng, chỉ nguyện trung thành với tự do tiêu dao. Nhưng hiện tại, lại cam tâm tình nguyện trầm luân nơi váy lụa, tự ràng buộc chính mình.
Hắn nhiều lần tự xét, cũng chẳng ích gì, nội tâm mắng chửi cũng vô dụng, bởi lẽ chỉ cần Khương Nhiêu khẽ hừ vài tiếng bên tai, hắn liền lập tức tan rã ý chí, tâm hồn như rơi vào mộng ảo, không còn đường thoát.
Lực đạo trên tay hắn lặp đi lặp lại, chẳng mấy chốc đã khiến Khương Nhiêu mềm nhũn trong lồng ngực hắn. Nàng tựa sát vào hắn, giọng u oán khẽ thì thầm: “Ngứa quá… Trần Liễm… đừng quậy nữa…”
Hắn cố ý chẳng chịu dừng tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT