Nhưng sau khi dùng xong bữa tối, còn chưa kịp để Khương Nhiêu thở dốc nghỉ ngơi, Trần Liễm đã thổi tắt nến, bế nàng đi tới án thư bên cửa sổ, đặt nàng nằm lên mặt bàn bằng phẳng. Ngay sau đó, hắn vội vã xoay người buông rèm trướng.
Kế tiếp, Trần Liễm cùng ngàn chiêu vạn thức, cứ thế cùng nàng trêu đùa triền miên. Khương Nhiêu bị hắn ép đến mồ hôi đầm đìa, hương thơm toả khắp thân, khiến tờ giấy Tuyên Thành dày dặn dưới thân cũng gần như ướt sũng. Vài cây bút lông treo bên án theo từng động tác mà rung lắc không ngừng, lay động chực đổ.
Một nơi vốn để đọc sách trang nghiêm, nay bị hắn biến thành chỗ hai người chìm đắm trong bể dục tình. Khương Nhiêu nhớ đến lời dặn của ma ma dạy lễ nghi thuở trước, trong lòng vừa xấu hổ vừa thẹn thùng, nhưng vẫn không kìm được vui thích.
Cuối cùng nàng kiệt sức, ý thức mơ hồ, đầu óc choáng váng, trong lòng vương vấn một nỗi lo: hiện giờ những điều kiêng kị khuê phòng nàng đều chẳng còn tâm trí nghĩ tới nữa. Nếu mai vẫn phải dậy sớm như thường lệ, vậy chẳng khác nào lấy mạng nàng.
Hôm sau, trời còn chưa tới giờ Thân, Kiều quận đã rộn ràng nhộn nhịp, người qua kẻ lại đông đúc.
Ngày hội tưng bừng, đoàn người từ ngoại ô đổ về nội thành không dứt, dọc theo lan can, ánh đèn lồng rực rỡ chiếu rọi, nhóm năm nhóm ba ríu rít chuyện trò.
Trong khách điếm Phúc Lộc, Trần Liễm đứng quay lưng về phía bình phong, thân hình cao lớn thẳng tắp, tựa như người canh cửa lầu hai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play