So với tiết trời phương Bắc, khí hậu ở Nam Thuyền ôn hòa dễ chịu hơn nhiều. Trong không khí còn vương chút ấm áp, khiến người ta có cảm giác như tắm mình trong gió xuân, khoan khoái dễ chịu mà không đến mức oi nồng. Gần tới tiết Sương Giáng, hơi lạnh bắt đầu len lỏi, hành cung Nam Thuyền quả là nơi tránh rét tuyệt hảo.
Phùng Việt dẫn theo một đội nhân mã, thúc ngựa lên đường trước một ngày, phân phó gia nhân dọn dẹp lại các viện, không bỏ sót một ngóc ngách nào, mọi việc đều được sắp xếp cẩn thận chu đáo. Đến khi Trần Liễm dẫn đoàn xe tới nơi, hành cung Nam Thuyền đã được chuẩn bị thỏa đáng, có thể lập tức an bài chỗ ở cho bệ hạ cùng các vị quý nhân.
Suốt dọc đường Thái tử cố nén tâm tình, không còn tâm trí đùa bỡn với Khương Nhiêu như trước, chỉ một lòng suy nghĩ làm sao mới có thể lại tín nhiệm ở phụ hoàng một lần nữa.
Dùng bữa xong, Mục Lăng đứng bên hồ trầm mặc suy nghĩ. Hắn thầm hối hận, nếu không phải trước kia lơ là đề xuất phương án nam hạ, thì nay cũng chẳng rơi vào thế bị động khó xử như hiện tại.
Ý định của hắn là nhân cơ hội cùng Khương Nhiêu thắt chặt tình cảm, củng cố quan hệ với Hầu phủ, nào ngờ nửa đường lại xuất hiện Thần Vương, hoàn toàn phá vỡ kế hoạch. Phụ hoàng cũng vậy, bỏ qua tuyến đường sớm đã định, lại cứ phải chuyển hướng qua vùng sông ngòi hiểm trở, thậm chí còn ở trước mặt mọi người mà chèn ép hắn, khiến hắn bị mất hết thể diện. Mục Lăng âm thầm siết chặt nắm tay, kể từ khi rời kinh đến nay, mọi chuyện đều lệch khỏi quỹ đạo, chẳng theo ý nguyện chút nào.
Bỗng nhiên sau lưng truyền đến thanh âm, có người cất tiếng hỏi:
“Điện hạ đang vì chuyện gì mà sầu não vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play