Lý Thành thấp thỏm bất an tiếp chỉ, rốt cuộc cũng ý thức được sự tình lần này nghiêm trọng, bèn vội vã chuẩn bị đầy đủ vật tư cứu tế, lại chạy đến phủ Quốc cữu cầu xin tha thứ. Hắn chỉ nói mình nhất thời hồ đồ mới hỏng việc, Quốc cữu cũng giận hắn ngu xuẩn, nhưng nghĩ đến Lý Thành vẫn còn chút giá trị lợi dụng, liền lập tức chỉ dạy kế sách cứu vãn.
Quốc cữu nhanh chóng truyền thư cho Thái tử, kiến nghị y chủ động thỉnh lưu lại, cùng Thần Vương cứu tế nạn dân, lấy công chuộc tội.
Thái tử nhận được thư, khi ấy đội ngũ nam hạ đã tụ họp xong, đang chuẩn bị xuất phát. Mục Lăng thu mật thư, thần sắc bất động nhìn về phía xa, chỉ thấy phụ hoàng đang thân thiết trò chuyện cùng Thần Vương. Trên mặt phụ hoàng hiếm khi hiện vẻ từ ái, thậm chí còn nắm tay Thần Vương, không ngừng dặn dò cẩn thận.
Phụ từ tử hiếu, hòa thuận vui vầy - một màn như vậy tựa như lưỡi dao bén nhọn, hung hăng đâm thẳng vào lòng Thái tử, khiến ngực hắn như bị đè nén, khó thở vô cùng. Mục Lăng mím môi, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không cam lòng, hắn bước tới, quỳ gối trước mặt bệ hạ, thành kính cầu xin:
“Phụ hoàng! Nhi thần thực lòng hối lỗi, khẩn cầu phụ hoàng cho nhi thần cơ hội lập công chuộc tội. Nhi thần xin được lưu lại cùng nhị đệ chung sức cứu tế nạn dân, vượt qua cơn hoạn nạn, để giải nỗi day dứt trong lòng nhi thần.”
Nghe vậy, thần sắc Trần Liễm thản nhiên, Thần Vương cũng chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn qua. Trong lòng hai người đều rõ, lần này Thái tử sa ngã quá lớn, tất phải tìm đường cứu vãn. Mà cách hữu hiệu và trực tiếp nhất, không ngoài việc thể hiện thái độ nhận sai ngay trước mặt hoàng đế. Chỉ cần hoàng đế chưa hoàn toàn thất vọng, thái tử vẫn còn cơ hội xoay chuyển.
Mọi người nín thở, chờ đợi thánh thượng hồi đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT