Mục Lăng đang thao thao bất tuyệt kể đoạn “đào tim đào phổi”, còn chưa nói xong, chợt nghe bên trong truyền ra một tiếng quái dị, bèn vội dừng lại, ân cần hỏi:
“Nhiêu nhi làm sao vậy?”
Khương Nhiêu cắn môi, vội đáp:
“Vừa rồi ta ngủ mê, chẳng hay chân đã tê rần từ lúc nào, không sao.”
Dứt lời, nàng hung hăng lườm người bên cạnh một cái - đồ cố ý giở trò. Vốn dĩ hắn đang an phận, không có làm càn, nhưng chẳng biết lời nào trong câu chuyện của Mục Lăng vừa rồi đã chọc đến hắn. Hai người vốn đã nằm kề cận, dưới thân lại chung chăn gối, hắn chỉ cần hơi có chút khác thường, Khương Nhiêu đều có thể nhạy cảm nhận ra.
Hắn tự biết nặng nhẹ, đương nhiên không dám làm động tĩnh lớn, chỉ lặng lẽ đưa tay, lấy biên độ nhỏ nhoi mà liên tục trêu ghẹo nàng.
Lúc Thái tử nhắc tới “cùng cưỡi ngựa”, hắn liền véo eo nàng một cái, khiến nàng đau điếng, sau đó lại nhẹ nhàng vuốt ve, dịu dàng tột cùng, khiến Khương Nhiêu gần như phát điên vì kiểu tra tấn nặng nhẹ xen kẽ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play