Thôi Lạc ôm Thẩm Ấu Nghi đang hôn mê trở về Thanh Nhã Uyển, sai khiến mụ mụ tạm thời thu dọn một gian khách phòng, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, kéo màn che cẩn thận.
Vì danh tiết của nàng, Thôi Lạc chỉ có thể hành sự như vậy.
Cao Trúc lo Thế tử gia sốt ruột, không nói hai lời liền kéo lão lang trung tới ngay lập tức. Khổ thân lão nhân bị xóc nảy đến suýt nôn, chân bước vào sân vẫn còn run rẩy.
Nhìn thấy Thôi Thế tử giữ mình thanh bạch lại kim ốc tàng kiều, lão lang trung không dám hỏi nhiều, chỉ lấy khăn lụa đặt lên cổ tay Thẩm Ấu Nghi, bắt đầu chẩn mạch.
Hắn trước tiên nhíu chặt mày, sau đó dần giãn ra, chậm rãi nói: “Thế tử chớ lo, cô nương này hẳn là vô ý dùng phải thiên tiên tử. Loại hoa này tuy có công hiệu làm thuốc, nhưng nếu hít vào quá nhiều sẽ sinh ra ảo giác, khiến lòng người mơ tưởng viển vông. May mắn là thời gian trúng độc chưa lâu, lão phu sẽ lập tức sắc một thang thuốc giải.”
Thôi Lạc trong lòng thở phào, nhưng ngay sau đó nhớ tới biểu muội Vương Đại Tịch, khóe miệng thoáng hiện hai phần cười lạnh.
Vương Đại Tịch vốn định trực tiếp hạ xuân dược mạnh, khiến Thôi Lạc cùng nàng gạo nấu thành cơm, buộc hắn không thể chối từ. Nhưng Vương phu nhân đã trách mắng nữ nhi, nói rằng ý chí Thôi Lạc phi thường kiên định, dù trúng xuân dược cũng chưa chắc khiến các nàng toại nguyện, huống chi cách này quá mạo hiểm, e làm tổn hại danh tiết nữ nhi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT