Uống xong chén canh giải rượu, Thẩm Ấu Nghi cảm thấy lồng ngực nóng rát, nàng đưa tay sờ lên khuôn mặt mình, vẫn còn nóng đến kinh người.
Lúc này, tỳ nữ vốn bị một gã lang quân say rượu quấy nhiễu trên đường, trong lòng nóng như lửa đốt, lo lắng đến hỏng cả chuyện tốt của nhà mình cô nương. Mãi đến khi thấy Thẩm Ấu Nghi và Thôi Lạc vừa tách ra, nhìn chiếc chén trống không trên khay, lòng nàng mới nhẹ nhõm, cố ra vẻ bình tĩnh hỏi: “Ngũ nương tử, cô nương nhà ta không yên tâm, sai ta đến hỏi xem Thế tử gia đã uống canh chưa?”
Thẩm Ấu Nghi thầm nghĩ, Vương Đại Tịch này quả nhiên đối với kế huynh si tình không đổi. Nếu để nàng ta biết chén canh giải rượu đã bị chính mình uống, e là sẽ không cho nàng sắc mặt tốt. Vì thế, nàng gật đầu qua loa: “Uống rồi.”
Sau đó, nàng đưa khay trong tay cho tỳ nữ, nói: “Phiền ngươi mang đồ vật này về, ta muốn đi dạo một chút.”
Yến tiệc cũng đã dùng gần xong, nàng vừa hay muốn đi hóng gió cho tiêu thực.
Tỳ nữ thấy Thẩm Ấu Nghi đối với cô nương nhà mình chẳng còn tác dụng, mặc kệ nàng đi đâu, hiện giờ điều quan trọng nhất là dẫn Thôi thế tử đến hậu hoa viên. Nàng đáp một tiếng “Vâng”, rồi vội vã chạy về phía trước, gấp gáp gọi bóng dáng Thôi Lạc phía xa.
Thấy người dừng bước, nàng chạy chậm tới, thở hổn hển nói: “Thế tử gia, xin dừng bước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play