Tô Bồi Thịnh vội vàng ra khỏi màn, sai người đi thỉnh Ôn cách cách, còn mình thì gọi những người canh màn hôm nay đến hỏi chuyện, rất nhanh đã hỏi rõ ràng mọi chuyện.
Lại là Cảnh cách cách!
Tô Bồi Thịnh lúc này xem như thật sự ghi nhớ Cảnh cách cách, người này sao lại không có mắt như vậy chứ?
Màn của Cách cách cách màn của Tứ gia có chút khoảng cách, Ôn cách cách còn chưa đến, Tô Bồi Thịnh đi vào trước bẩm báo, kể rõ sự tình.
Mặt Tứ gia lập tức đen lại, hắn bình thường không thích quản chuyện nhỏ nhặt giữa đám nữ nhân, nhưng không có nghĩa là Tứ gia thật sự không hiểu lòng người.
Vốn dĩ hôm qua Ôn Hinh oán giận với hắn, hắn cũng chỉ cười cho qua, từ chuyện khác an ủi Ôn Hinh, hắn cũng cảm thấy chuyện này coi như xong.
Nhưng bây giờ Tứ gia không nghĩ như vậy.
Khi Ôn Hinh bước vào, trên người khoác áo choàng gấm màu hồng đào, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, thấy sắc mặt Tứ gia không đúng lắm, trong lòng "thịch" một tiếng, lại có chuyện gì không vừa ý đây?
Trong lòng cảnh giác, nụ cười trên mặt càng thêm tươi tắn, ngồi xổm người hành lễ, giọng nói mềm mại cất lên: "Thỉnh an gia."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play