Khi Tô Bồi Thịnh gọi dậy, Ôn Hinh cảm thấy mình vừa mới chợp mắt, cảm nhận được người bên cạnh ngồi dậy, nàng theo bản năng vươn tay ôm lấy eo hắn: “Ngủ thêm một lát nữa đi, bây giờ mới mấy giờ, chẳng phải hôm nay không cần lên đường sao?”
Tứ gia cúi đầu nhìn Ôn Hinh nhắm mắt buồn ngủ vẫn không chịu buông tay hắn, tâm tình liền rất tốt: “Nàng ngủ thêm đi, gia còn phải đi làm việc.”
Ôn Hinh mơ màng mở to mắt, à đúng rồi, hoàng đế hôm nay nghỉ một ngày, đám hoàng tử khổ sở như Tứ gia phải đến ngoài ngự trướng chờ triệu kiến.
Tuy rằng rất nhiều khi, chờ cũng là vô ích, Khang Hi đại bộ phận thời gian đều sẽ không nhớ đến mấy đứa con trai.
Ôn Hinh cũng không ngủ nữa, ngồi dậy để lộ chiếc yếm hoa sen màu hồng nhạt, nàng vội lấy áo khoác lên, liền nghe thấy bên cạnh Tứ gia khẽ cười một tiếng.
Ôn Hinh không khỏi đỏ mặt, lập tức ngẩng đầu liếc hắn một cái.
Cái liếc mắt này thật là uyển chuyển như sóng, khiến lòng người ngứa ngáy.
Tứ gia xoay người liền đè Ôn Hinh xuống, cúi đầu ngậm lấy môi nàng, yêu tinh nhỏ quyến rũ, sáng sớm đã không yên.
Tô Bồi Thịnh vốn dĩ dẫn người đứng chờ ở bên ngoài, bỗng nhiên nghe thấy động tĩnh từ trong màn truyền ra, vội vàng vẫy tay bảo người lui ra phía sau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT