Sáng sớm hôm sau Ôn Hinh tỉnh giấc sớm, bên cạnh Tứ gia hô hấp trầm ổn, càng đi về phía tây càng lạnh, buổi tối hai người ôm chặt lấy nhau, lúc này tỉnh lại, tay Tứ gia vẫn đặt bên hông ôm nàng.
Ôn Hinh mở to mắt nhìn chằm chằm gương mặt ngủ say của Tứ gia, cảm giác đầu tiên, lông mi thật dài, sau đó mũi cao thẳng thật tuấn tú, cuối cùng dừng lại ở đôi môi mím chặt.
Không nhịn được, ngẩng đầu khẽ hôn một cái.
“Lại nghịch ngợm rồi.” Tứ gia bất đắc dĩ mở to mắt, ôm chặt tiểu Cách cách đang quậy phá vào lòng.
“Ngươi tỉnh rồi?” Ôn Hinh có chút ngượng ngùng, bị bắt gặp đúng lúc, có chút mất mặt.
Tứ gia dù chưa tỉnh, bị ánh mắt của Ôn Hinh nhìn chằm chằm cũng không ngủ được, huống chi tiểu Cách cách to gan lớn mật, còn dám động tay động chân.
Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Tứ gia ngồi dậy xoa trán, Ôn Hinh trốn trong chăn gấm cười run rẩy.
Thật là chuyện lạ ngàn năm, trăm triệu không thể ngờ Tứ gia cũng có một mặt như vậy.
Tứ gia thấy tiểu Cách cách của hắn cười như một kẻ ngốc nhỏ, hắn thật không biết nói gì cho phải.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT