Chu Nghĩa Vân thì phải lâm triều, Bảo Bảo thì phải đi học, cả nhà ăn sáng thật sớm rồi  phải vội vã đến hoàng cung. Liễu Nhứ dỗ dành hai đứa nhỏ: "Chỉ đi mấy ngày ở với hoàng gia gia thôi mà, hơn nữa gần chỗ ca ca tan học, các con có thể gặp ca ca ngay, cũng có bao nhiêu điều hay để học nữa."
Chu Nghĩa Vân trừng mắt nhìn y một cái: "Chỉ có mình ngươi chiều hư chúng, còn thương lượng với chúng. Nếu ta cứ thế gói ghém mang đi, chúng dám buồn bực chắc? Ăn ngay một cái tát."
Bảo Bảo và Tiếu Tiếu vừa nghe phụ thân nói vậy, liếc nhau, đồng loạt đưa khuôn mặt nhỏ nhắn ra. Bao Bao che miệng cười trộm sau quyển sách. Liễu Nhứ bên cạnh hả hê thấy người gặp họa. Chu Nghĩa Vân khó xử, mỗi đứa hôn một cái, dỗ dành: "Con trai của gia nhi thật ngoan, vừa nhìn thấy các con là phụ thân đã không nỡ xuống tay rồi, nhiều nhất chỉ véo miệng thôi." Hai đứa nhỏ ngạo kiều quay đầu đi. Chu Nghĩa Vân thở dài, than thân mình làm phụ thân thật không có nhân quyền.
Liễu Nhứ vốn tưởng hai đứa sẽ bài xích chuyện vào cung, nhưng vừa vào cung, mọi thứ thật sự khiến y phải nhìn nhận lại. Đối diện với các công công nha hoàn hành lễ thỉnh an, Bảo Bảo và Tiếu Tiếu vung đôi tay mũm mĩm, ngẩng đầu ưỡn ngực: "Đứng lên đi." Giọng nói non nớt mà đầy khí lực. Vào đến tẩm cung, hai đứa cũng không giống những đứa trẻ khác lạ lẫm với môi trường mới, leo lên ghế cao lắc lư đôi chân nhỏ, đợi thị vệ và nha hoàn trong điện hành lễ xong, mới bắt đầu chạy nhảy khắp nơi. Không thể không nói, khí thế đôi khi thật sự là bẩm sinh. Mới vào cung vài lần đã có thể bất giác học theo dáng vẻ, đợi vài năm nữa lớn lên chắc chắn sẽ khí phách hơn người. Liễu Nhứ thoáng nghĩ đến tương lai, đến lúc đó hai phu phu có lẽ có thể về hưu tìm nơi thanh tĩnh dưỡng lão chăng?
"Tập hợp!" Liễu Nhứ ra lệnh một tiếng, hai đứa nhỏ nhanh chóng đứng thẳng hàng trước mặt y, ưỡn bụng ngẩng đầu ngoan ngoãn nghe lệnh.
Liễu Nhứ trịnh trọng nói: "Hiện giờ chúng ta đang ở trong hoàng cung, cách ăn nói, phong thái, hành vi đều phải tuân theo quy củ nơi này. Không hiểu lễ nghi là điều cấm kỵ. Lát nữa cha sẽ tìm người đến chỉ bảo, chúng ta nhất định phải rèn luyện đức hạnh, tự lập tự cường, khắc kỷ tự trách."
"Vâng ạ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play