Trong thùng gỗ bốc lên hơi nóng khắp gian phòng, thoang thoảng mùi thuốc bắc cổ xưa, tựa như lụa mỏng lượn lờ khiến người sinh ra một cảm giác mơ hồ. Một hài nhi trần truồng đứng trong thùng, không ngừng vốc nước ra ngoài. Liễu Nhứ khẽ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, dịu giọng: "Giờ lại có sức nghịch ngợm rồi hả?"
Tiếu Tiếu cười khanh khách giơ cánh tay bé xíu: "Cha xem này."
"Ừ, trắng trẻo mềm mại." Liễu Nhứ lại xoa xoa cái bụng mềm nhũn của Tiếu Tiếu, ôn tồn nói: "Chúc mừng con trai đã hoàn toàn bình phục." Bàn tay lớn khẽ chạm vào bàn tay nhỏ, mừng rỡ cho sự thắng lợi.
"Cha" Tiếu Tiếu ngước mắt, giọng non nớt, "chúng ta đi đã lâu rồi phải không ạ? Bao giờ thì về? Con nhớ phụ thân, nhớ cả ca ca nữa." Từ nhỏ đến lớn chưa từng rời xa người thân lâu như vậy, Tiếu Tiếu có chút không quen, bĩu môi nói: "Hôm qua Tiếu Tiếu mơ thấy nhị ca, huynh ấy còn khóc nói nhớ con."
Liễu Nhứ ôm lấy đứa con trần trụi, hôn nhẹ lên đôi mắt còn vương chút lệ của con: "Tìm ngày trời ấm áp, ta liền dẹp đường hồi phủ."
Khi rời phủ lặng lẽ, khi hồi phủ lại phô trương hết mực. Liễu Nhứ ôm Tiếu Tiếu cưỡi ngựa, thong thả đi trên đường cái, dường như mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ.
"Thập Nhất hoàng tử phi, lão bà nghe nói tiểu chủ tử trong phủ nhiễm 'đậu mùa', hiện giờ thế nào rồi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play