Edit Ngọc Trúc
Mục Dao: “……”
Barm a gia lại hoàn toàn không để tâm, còn bắt Mục Dao nhất định phải ghi nhớ dấu tay của mình có hình dáng thế nào, sau này nếu có việc cần gửi tin, chỉ cần dùng dấu tay ấy in lên giấy làm tín vật là được.
Bây giờ, người này tự xưng mình là cư dân trấn Bạch Mộc, trên tay đúng là có tín vật như thế. Mục Dao lại hỏi thân phận của Phì Thiệt, vì sao đến đưa tin, Barm a gia hiện giờ ở đâu… Hắn đều trả lời hết, có vẻ là có thể tin được.
Đáng tiếc là Phì Thiệt lại cảm thấy hắn không mấy đáng tin. Gã thú nhân tộc chim này hình như không tin Mục Dao chính là “Viện Ấu Tể Nhung Bảo” trong truyền thuyết, lại thêm cái tính không giỏi ăn nói, lầm bầm vài câu: “Sao lại là một con người thuần chủng……” Thì đã bị A Kỳ trừng cho một cái sắc lẹm.
Mục Dao thấy vậy cũng thấy thú vị. Ở đây, dường như ai cũng sẽ để ý tới việc hắn là thuần nhân loại, nhưng đến cùng lại không ai vì điều đó mà khinh thường hắn. Giống như việc là thuần nhân loại chỉ là một nhãn dán đơn giản mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT