Edit Ngọc Trúc
Như vậy nghĩ, Oaks hiếm khi phiền muộn đến một giây, hắn đợi Mục Dao và A Duy đều ngồi vào xe dã mu mu rồi mới vung roi trong không trung: “Xuất phát! Chúng ta đi Bạch Mộc trấn lần nữa!”
Dã mu mu thú hăng hái đáp: “Mu ——”
Bọn họ rời khỏi trấn Reuel, vùng ngoại ô cuối cùng cũng lộ ra ánh sáng trắng. Cái đuôi của tiểu trảo vẫn được bó thuốc cẩn thận, lúc này cũng vừa tỉnh lại nơi dã ngoại ven đường. Nó dùng móng vuốt dụi mắt, mờ mịt nhìn chiếc xe dã mu mu đang chở bốn người.
Tiểu trảo: “Gừ?”
Mấy người này tại sao lại ngồi trong cái rương gỗ? Tại sao dã mu mu lại kéo cái rương này? Tại sao bọn họ còn cho dã mu mu đồ ăn? Nếu mình cũng kéo cái rương, liệu có được ăn không?
Trong nháy mắt, tiểu trảo nhiệt huyết sôi trào, nó muốn chạy đến giành việc kéo xe của dã mu mu! Đáng tiếc cái đuôi vẫn chưa lành hẳn, vừa động đã đau, tiểu trảo đành khuỵu xuống đất, từ bỏ cơ hội cạnh tranh kéo xe với dã mu mu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT