Edit Ngọc Trúc

Mục Dao làm theo chỉ dẫn từ quang não, tim đập càng lúc càng nhanh. Đến lúc này hắn mới để ý đến trên trời có một ngôi sao băng đang bay về phía hắn. Hắn hoảng sợ, vội vàng tránh đi, nhưng quang não ngay lập tức hiện lên một dòng chữ: “Đang định vị, xin đừng di chuyển.”
Hắn buộc phải đứng yên tại chỗ.

Ngôi “sao băng” trên trời kia càng lúc càng chậm lại, ánh sáng cũng mờ dần, cuối cùng thì hoàn toàn tắt lịm, không một tiếng động rơi xuống mặt đất Barbarian, ngay trước mặt Mục Dao.
Lúc này hắn mới nhìn rõ: thứ kia không phải là sao băng, mà là một người không, chính xác hơn là một người đang được cơ giáp bao bọc.

Thì ra cơ giáp của đế quốc trông như thế này.

Chủ nhân nguyên gốc của thân thể chỉ là dân thường, ít khi quan tâm đến chuyện quân sự, chỉ từng xem qua vài lần cơ giáp chiến đấu trong phim ảnh. Mà vì là chương trình truyền hình nên thường có phần hoa lệ quá mức. Mục Dao sau khi tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, hiểu biết về cơ giáp cũng chỉ dừng lại ở mức: trang bị chiến đấu cá nhân, có thể bảo vệ binh lính, hỗ trợ tác chiến, còn cụ thể thế nào thì phải xem vào năng lực người điều khiển.

Đại khái là một loại kết hợp giữa vũ khí và áo giáp?

Lúc đó Mục Dao đã nghĩ như vậy.
Nhưng cơ giáp trước mắt hoàn toàn vượt xa những gì hắn từng hình dung. Thiết kế kiểu giọt nước, loé sáng ánh kim và đỏ, là sự kết hợp hoàn mỹ giữa sức mạnh và mỹ cảm.
Trên mặt cơ giáp, chỉ hiện ra một đôi mắt đang nhìn chằm chằm Mục Dao ừm, chính xác thì là một ánh nhìn bình tĩnh đánh giá, như thể đang xác định xem người trước mặt có uy hiếp gì không. Nhưng cuối cùng, ánh mắt kia dần trở nên thân thiện hơn. Người bên trong mở miệng: “Cảm ơn ngươi đã hỗ trợ. Ngươi là người của Barbarian sao?”

Không biết có phải vì giọng nói bị cơ giáp xử lý hay không, Mục Dao cảm thấy ngữ khí người kia thật kỳ quặc.
Nhưng chưa kịp nghĩ kỹ nên trả lời thế nào, người kia đột nhiên “đau đớn” gập người xuống hắn cao, có lẽ ngang ngửa với Barm A Gia, mà bộ cơ giáp kia vừa nhìn đã biết nặng nề. Mục Dao lập tức nghĩ: nếu hắn ngã đè lên mình thì chắc chắn mất mạng!

Theo bản năng, hắn lùi lại một bước.
Cơ giáp tiên sinh: “……”

Điều ngạc nhiên là người kia không ngã, nhưng trên cơ giáp lại như cạn kiệt năng lượng, bắt đầu nứt ra! Những ánh sáng kim sắc và đỏ kia hóa ra chính là dấu hiệu cảnh báo năng lượng yếu! Những mảnh kim loại leng keng rơi xuống đất, mà trong tay cơ giáp tiên sinh xuất hiện một quả cầu sáng màu trắng, sau đó… toàn bộ linh kiện rơi xuống đều bị quả cầu đó hút vào!

Mục Dao sững sờ: “Hắc! Công nghệ đen kìa!”
Cơ giáp tiên sinh lại chỉ im lặng nhìn hắn một cái: “…………”
Dường như hắn thật sự bị cú lùi bước của Mục Dao làm cho kinh ngạc. Nhưng rất nhanh, hắn điều chỉnh lại cảm xúc, hiện ra gương mặt với biểu cảm tiêu chuẩn hoàn mỹ, đưa ra giấy chứng nhận quân nhân. Mục Dao liếc thấy tên là “Viafi”, họ thì không rõ lắm.
Nam nhân lễ phép nói: “Xin chào, cho hỏi nơi này có chỗ nào có thể nghỉ ngơi không?”

Mục Dao vừa định trả lời “ngươi muốn ngủ đâu cũng được mà”, dù sao cũng chỉ qua một đêm, Barm A Gia sáng mai mới quay về. Nhưng hắn chợt nhớ tới câu nói của bộ an ninh đế quốc:
【…… Nếu ngài có thể cung cấp chỗ ở và thức ăn cho quân nhân, đế quốc sẽ bồi thường gấp đôi. Tất cả đều là để cảm tạ sự hỗ trợ của ngài cho đế quốc.】

Mục Dao lập tức đưa ra quyết định:
“Ta có thể cung cấp! Chúng ta là Viện Ấu Tể Nhung Bảo dù sao nhà ta cũng vừa hay có phòng khách trống, ngài cứ đến ở! Có điều bọn nhỏ hơi nhiều, chỉ cần ngài không ngại ồn là được.”

Nam nhân vẫn giữ nụ cười lễ phép: “Vậy làm phiền ngươi rồi.”
Hắn đi theo Mục Dao, đi rồi lại đi đi mãi đến trước cái cổng lớn tả tơi của “Viện Ấu Tể Nhung Bảo”, đối mặt với cái đầu heo treo đã mấy ngày vẫn chưa gỡ xuống, rốt cuộc lại lần nữa lộ ra vẻ mặt bối rối.

Đây là Barbarian sao?

Hắn từng nghe nói, ở một số tinh cầu nguyên thủy, người ta sẽ treo đầu con mồi trước cửa như lời cảnh cáo: Nhà này chủ nhân rất mạnh đấy!
Nhưng ít ra theo hiểu biết của hắn, những tinh cầu làm vậy đều rất coi trọng sức chiến đấu.
Còn chủ nhà trước mắt, rõ ràng là một thuần nhân loại nhỏ yếu?

Barbarian quả nhiên là một nơi kỳ quái.

Nam nhân nghĩ vậy, và đó là ấn tượng đầu tiên của hắn về Barbarian… cùng với “thuần nhân loại” trước mắt này.

Nam nhân nằm trong một căn phòng khách chỉ vừa đủ kê chiếc giường đơn, giữa đống đồ đạc lộn xộn. Môi trường nghỉ ngơi như vậy đương nhiên chẳng dễ chịu gì, nhưng hắn lại ngủ rất say bởi vì đã thật lâu rồi hắn chưa được nghỉ ngơi như thế này.

Suốt khoảng thời gian qua, hắn luôn ở ngoài không gian, đã hai ba tháng không đặt chân lên bất kỳ tinh cầu nào.
Ba tháng trước, đơn vị Long Đầu của hắn nhận được tin:
“Hải tặc tinh hệ Misa sẽ cướp bóc tinh cầu Đông Mậu Dịch.”

Tin này do người của đế quốc ở tuyến Sax đảo truyền về.
Misa là một trong năm nhóm hải tặc nguy hiểm nhất toàn tinh hệ, binh lực nghĩa vụ vượt quá ngàn người, sở hữu hai pháo hạm cỡ lớn. Dù là nơi hỗn loạn như Sax đảo, bọn chúng vẫn có thể chiếm giữ căn cứ vững chắc. Nhưng để vận hành địa bàn thì cũng cần nhân lực và lực lượng, nên từ sau trận xung đột cuối cùng với quân đội đế quốc năm năm trước, đến nay chúng vẫn khá an phận.

Còn Đông Mậu Dịch là tinh cầu thương mại lớn nhất ở khu Đông của đế quốc.

Trong mắt nhiều người đế quốc, nơi này chẳng qua là một tiệm tạp hóa khổng lồ thứ gì cũng có nhưng chẳng thứ nào đáng giá. Các loại nguyên liệu rẻ tiền, hàng hóa đại trà, đồ dùng thường ngày dù có chất đầy mấy xe cũng chẳng tốn bao nhiêu. Vì vậy, khi bàn đến các “thương nhân thu nhập cao”, rất nhiều người bỏ qua Đông Mậu Dịch.

Nhưng chỉ những người thực sự hiểu công việc mới biết: Đông Mậu Dịch mới là nền tảng quan trọng nhất.
Rất nhiều thương hiệu xa xỉ của đế quốc, hàng hóa bên trong có khả năng đều được mua sỉ từ Đông Mậu Dịch. Các xưởng sản xuất quy mô lớn, khi thu mua nguyên liệu cũng đều phải thông qua tinh cầu này.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play