Bạch Tri Vi căng thẳng nhìn chằm chằm ra cửa. Dù trước đó đã nói với ba mẹ rằng sẽ đưa Cố Trác về chơi, nhưng thật sự tới lúc đối mặt, cô vẫn thấy hơi chùn bước.
“Tri Vi, không thể gặp à?” Cố Trác nhìn cô không chớp mắt, khóe môi và đuôi mắt khẽ cụp xuống, mang theo vẻ uất ức không rõ ràng “Chúng ta đã bái đường, em còn đưa hôn thư cho anh rồi…”
“Gặp, sao lại không gặp được chứ. Em nói với ba mẹ về anh rồi mà.” – cô cứng ngắc chống chế, từ từ bước đến cửa, nheo mắt nhìn qua mắt thần. Ngoài cửa là một người mặc đồng phục màu xanh, xách theo túi lớn – là anh giao hàng.
Bạch Tri Vi thở phào, mở cửa nhận đồ rồi nhanh chóng đóng lại: “Cạch—”
“Người đó là tiểu đồng của em à?” Cố Trác cau mày hỏi. Căn nhà nhỏ thế này mà nuôi được người hầu sao?
Cô đặt đồ xuống: “Bệ hạ à, nước Trung Hoa mới đã được giải phóng. Từ giờ anh phải quen sống mà không có người hầu rồi.”
Cố Trác càng nghe càng mơ hồ, rõ ràng là chưa hiểu gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT