Bạch Tri Vi nức nở mãi mới ngừng, ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt Cố Trác đang nhìn mình chằm chằm “Sao vậy? Sao anh cứ nhìn em mãi thế?” cô liếc nhìn lại mình.
Sáng nay ra ngoài, cô mải mê tra cứu cách thoát khỏi thế giới trong sách, chẳng buồn chọn đồ đàng hoàng. Tùy tiện lôi ra một chiếc váy dài hai dây đơn giản, khoác ngoài là chiếc áo chống nắng cùng màu, đầu đội thêm chiếc mũ bucket để che nắng – một bộ đồ vô cùng bình thường, không có gì nổi bật.
Khóe môi Cố Trác cong nhẹ, vẻ lúng túng khi nãy hoàn toàn tan biến trong khoảnh khắc anh nhìn thấy cô. Giọng nói quen thuộc, ấm áp vang lên bên tai: “Tri Vi, quê em… thật khác biệt.”
Nghe vậy, cô thoáng lo: “Anh không quen đúng không? Có thấy khó chịu không?”
Anh vẫn cười dịu dàng: “Chỉ hơi chút thôi. Em lúc trước cũng vậy mà – không quen, còn ở Trường Lưu Sơn thì nguy hiểm hơn nhiều.”
Xung quanh có vài ánh nhìn tò mò, thậm chí có người nhỏ giọng bàn tán:
“Đang cosplay nhân vật nào thế nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT