Từ khi tối hôm đó ăn xong hoành thánh nhỏ, Ôn Linh liền cảm thấy Tô Mộ vô cùng để tâm đến việc học của mình. Trong giờ học, hễ cô lơ đễnh, cánh tay liền bị chọc nhẹ.
Cô ngủ gật, Tô Mộ liền đặt hai viên kẹo bạc hà lên vở cô để cô tỉnh táo hơn. Hơn nữa, cậu chưa từng ăn một viên kẹo bạc hà nào, Ôn Linh nhìn chằm chằm vào hộp kẹo trên bàn Tô Mộ, cảm thấy đây là cậu mua riêng để chuẩn bị cho cô.
Bài kiểm tra tuần được trả về, ngày hôm sau, phần tổng hợp lỗi sai và ghi chú bài học liền xuất hiện trên bàn cô.
“Sao cậu lại để tâm đến việc học của tớ hơn cả tớ vậy?” Ôn Linh cầm bút chọc chọc vào cánh tay cậu. Tô Mộ quay đầu lại, ánh mắt trong veo.
“Cậu mời tớ ăn uống, tớ sẽ giúp cậu học tập.” Cô luôn đưa cho cậu rất nhiều đồ ăn mỗi ngày, lại còn không cho cậu từ chối, vậy nên cậu chỉ có thể báo đáp cô trong việc học.
Ôn Linh thấy Tô Mộ đang thu dọn cặp sách: “Cậu không phải thích đợi đến khi học sinh cấp ba tan học mới về nhà sao? Sao hôm nay lại thu dọn sớm vậy?”
Động tác của thiếu niên nhìn chậm rãi nhưng lại rất gọn gàng: “Tối nay tớ phải cùng bà nội chuyển nhà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play