Sáng hôm sau, Ôn Linh trở lại phòng học, không nói nhiều lời, chỉ cắm ống hút vào hộp sữa rồi nhét vào tay Tô Mộ, sau đó chống cằm nhìn cậu.
“Uống đi.”
Tô Mộ chớp mắt nhìn cô một cái, thấy thái độ kiên quyết của cô, cậu chỉ đành ngoan ngoãn uống sữa.
“Ngoan quá.”
Ôn Linh mỉm cười, nghe Tô Mộ ngượng ngùng đỏ tai, cậu ngước mắt nhìn cô một cái, cuối cùng vẫn hỏi: “Cậu vì sao luôn mang sữa bò cho tớ vậy?”
Đối diện với đôi mắt ngoan mềm của cậu, Ôn Linh mở miệng: “Đêm qua tớ đã nói với cậu rồi mà? Tớ chỉ thích nhìn cậu ăn gì đó thôi.”
Đây là loại sở thích kỳ lạ gì vậy, Tô Mộ đầy mặt nghi hoặc nhìn về phía Ôn Linh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play