Rốt cuộc, Thiệu Tuần cũng không biết làm sao mình lại ra khỏi được chính điện.
Tuy nàng biết sớm muộn gì cũng có một màn này, trong lòng cũng ngỡ đã chuẩn bị xong xuôi, nhưng khi thật sự trải qua rồi, vẫn thấy khó lòng đối mặt.
Nếu nàng quả thật không hay biết gì, bị Thái hậu ép gả cho Hoàng đế thì cũng đành. Đằng này, nàng vừa thấy cử chỉ của Hoàng đế và Thái hậu là biết ngay đây là một vở tuồng do cả hai sắp đặt, thật hổ thẹn không kể xiết.
Còn phản ứng của các cung phi lúc ấy, những ánh mắt như dùi đâm xoáy cả vào người Thiệu Tuần, thế mà ai nấy mặt mày đều tươi cười cứng đờ, như thể đeo một lớp mặt nạ rẻ tiền, miệng thì nói những lời nịnh hót như Thái hậu tinh tường. Nhưng Thiệu Tuần biết, nếu ánh mắt có thể hoá thành vật thực, nàng đã sớm bị đâm cho tan nát.
Vậy mà giữa những người nơi đây, người duy nhất nàng có thể nhìn thẳng mà không thấy hổ thẹn lại chính là Thục phi, người có cùng huyết thống với mình.
Nàng có thể từ vẻ mặt gần như không giữ nổi bình tĩnh của Thục phi mà đoán được cơn giận và nỗi bẽ bàng đang cuộn trào trong lòng nàng ta. Nhìn đường cô trên danh nghĩa khó chịu đến thế, lòng nàng dẫu không thể nói là vui sướng mười phần, nhưng ít nhất cũng có phần hả dạ.
Mưu đồ đủ để hủy hoại cả đời Thiệu Tuần khi trước tuy đã bị che giấu không còn một dấu vết, nếu không có giấc mộng kia, e rằng ngoài Thục phi và kẻ tin cẩn của nàng ta sẽ chẳng còn ai biết đường cô dịu dàng hiền hậu này đã từng toan tính những gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play