Thiệu Tuần cảm thấy không hiểu sao thời gian trôi ngày một nhanh. Trước đây cùng các nha hoàn nô đùa vui vẻ, một ngày dường như dài vô tận, nhưng bây giờ, phảng phất chỉ chớp mắt là đã qua rất lâu.
Nàng nghĩ, có lẽ đây là do mình đã trưởng thành.
Bữa tiệc lần này ở Anh Quốc công phủ không khí rất vui vẻ. Đều là họ hàng thân thích, người ngoài không nhiều, nam nhân và nữ quyến chỉ ngồi riêng bàn chứ không ngăn cách.
Việc bài trí yến tiệc, chuẩn bị nguyên liệu và sắp xếp nhân sự đều do Thiệu Tuần giúp Trịnh thị cùng hoàn thành. Thật ra, Trịnh thị vốn định để Thiệu Tuần dẫn theo Thiệu Quỳnh học cách quản lý gia đình, nhưng Thiệu Quỳnh thật sự không phải người làm được việc này, chân tay vụng về không nói, còn luôn gây thêm phiền phức.
Thiệu Tuần thực ra là một người rất kiên nhẫn, nếu đã đồng ý thì nhất định sẽ dạy dỗ nàng ta cho tốt. Kết quả ngược lại là Trịnh thị thật sự chịu không nổi, sợ cứ thế này sẽ làm hỏng việc, sau vài lần thử dạy không thành công liền đuổi Thiệu Quỳnh đi chơi.
Từ chập tối khai tiệc, mọi người nói nói cười cười rất vui vẻ. Công Tôn thị vẫn luôn kéo Thiệu Quỳnh nói chuyện, bên cạnh là Trịnh Vân Kiều còn trầm mặc hơn cả ngày thường.
Kỳ thi hương lần này, trong hai phủ có mấy người tham dự, nhưng chỉ có Thiệu Huy đỗ cử nhân. Lẽ ra phải mở tiệc mấy bàn để ăn mừng, đây cũng là một trong những lý do của bữa tiệc lần này. Kết quả người nhà Trịnh gia vừa đến, nghĩ đến Trịnh Vân Kiều, người ngày thường lanh lợi hơn Thiệu Huy gấp trăm lần lại bị trượt, lúc này chúc mừng Thiệu Huy chắc chắn sẽ làm Trịnh gia khó xử. Bởi vậy, từ trên xuống dưới không một ai nhắc đến kỳ thi hương, ngược lại đều lảng tránh chủ đề này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT