Nếu là một cử nhân bình thường, dĩ nhiên không đủ tư cách để khiến Hoàng đế phải để mắt tới. Nhưng nếu đó là huynh trưởng của Thiệu Tuần, thì tự nhiên sẽ được đối đãi khác hẳn.
Trông thấy nhóm người trẻ tuổi kia bước vào cửa lớn của "Vân Lai Khách", Hoàng đế thu tầm mắt lại, nói với Thiệu Tuần: "Trẫm đã xem riêng bài thi của hắn. Vị huynh trưởng này của nàng, lời văn tuy bình thường, nhưng quan điểm lại mộc mạc mà thực tế. Dù tuổi còn trẻ nhưng lại rất già dặn, chín chắn."
Hoàng đế quả là nhìn xa trông rộng, Thiệu Tuần có phần khâm phục: "Bệ hạ nói không sai. Nhị ca không phải người thông minh trời sinh, nhưng từ nhỏ đã chăm chỉ cầu tiến. Phu tử đều khen huynh ấy vững vàng, từng bước một chắc chắn, chưa bao giờ đi đường tắt. Tuy thoáng nhìn không đủ lanh lợi khéo léo, nhưng để tìm ra lỗi sai của huynh ấy thì lại rất khó."
Thời trẻ, Hoàng đế khí phách hiên ngang, thường tán thưởng những người có tính cách hướng ngoại, thậm chí có phần phô trương. Nhưng gần đây tuổi tác đã lớn, ngài lại cảm thấy người trẻ quá mức phô trương thì thành ra lỗ mãng, chê họ không đủ cẩn trọng.
Thiệu Huy tuy xuất thân nhà cao cửa rộng nhưng không có vẻ kiêu căng mà lại rất điềm tĩnh, kiên định. Hoàng đế lại dễ có cảm tình với những người như vậy, huống hồ hắn còn là huynh trưởng của Thiệu Tuần, tự nhiên càng được nhìn bằng con mắt khác.
Hoàng đế cười nói: "Nếu đã tình cờ gặp, hay là gọi hắn vào đây, trẫm muốn gặp thử xem sao?"
Thiệu Tuần nhếch mép, "Vậy ta có nên lánh mặt một chút không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play