"Cho nên người ta mới gọi cô ta là Góa Phụ Đen... nhưng không hiểu sao lắm đại gia lại mê mẩn cô ta như thiêu thân lao vào lửa, điên rồi hay sao mà cứ muốn chinh phục cho bằng được. Có điều trên mạng chẳng tìm ra nổi tấm ảnh nào của cô ta, chắc là bị hạn chế rồi." Ninh Mông thật ra cũng thấy đáng sợ, càng thấy chú Tạ yêu người phụ nữ này là quá xui xẻo.
"Nói đi cũng lạ, rõ ràng chú Tạ nhà tôi vừa giàu vừa đẹp trai nhất, tại sao cô ta lại không ưa chứ?"
Được ưa cũng chẳng phải chuyện tốt gì đâu.
Hùng Đạt chẳng biết nói gì, nhưng Chiêm Nhược thì lại âm thầm thở dài, trên đời này người lợi hại còn nhiều, Tạ Dung vốn dĩ đã có nền tảng rất sâu, chuyện trai gái của người ta, bọn trẻ như họ chẳng nên xen vào.
Chiêm Nhược nhận ra trước đó Tạ Dung nói mấy câu kia là để bảo vệ cô.
Ông chú này cũng khá có trách nhiệm, vì Ninh Mông là tiểu bối mà có thể yêu ai yêu cả đường đi, dù bản thân vốn là người rất lạnh nhạt.
Hơn nữa, Chiêm Nhược còn biết, cho dù mình không ra tay, Ninh Mông cũng sẽ không gặp chuyện gì. Không chỉ vì phía sau cửa có hệ thống báo động và xích chống trộm chắc chắn, mà còn bởi trong nhóm người của Tạ Dung có người mang súng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play