Trên đời này có người tốt hiền lành chất phác, cũng có những kẻ tiểu nhân nhân có phẩm thấp kém. Chuyện lấy oán báo ơn, An Bộ đã gặp không ít, sớm đã không thể khơi dậy nổi chút gợn sóng nào trong lòng cô. Cô cứu người là để thu thập điểm sinh khí, chẳng cần người ta biết ơn hay báo đáp, nhưng cũng tuyệt đối không để mặc cho tiểu nhân ra tay hãm hại mình được.
Nếu đổi lại là một cô gái bình thường, hành vi của người đàn ông trung niên đó chắc chắn sẽ gây tổn thương nghiêm trọng cả về thể xác lẫn tinh thần.
Trong đôi mắt đen lay láy của An Bộ, từng làn tử khí dày đặc quẩn quanh. Cô chậm rãi giơ tay lên, dùng ngón tay gạt một giọt máu từ mép vết thương, để nó tụ lại thành một giọt châu, rồi búng tay một cái về phía người đàn ông trung niên, giọt máu ấy bay thẳng vào miệng ông ta không sai một ly. Để đổi lấy cái giá mấy trăm điểm sinh khí mà cô phải trả, An Bộ tặng cho ông ta một giọt máu độc mang theo tử khí. Trong mười năm tới, cơ thể của ông ta sẽ bị tử độc dần dần ăn mòn, ngày một suy yếu, cho đến khi chết hẳn. Vốn dĩ người đàn ông này đã phải chết trong tai nạn này, cho ông ta sống thêm mười năm nữa xem như là đã tiện nghi cho ông ta rồi.
“Tiểu Khê! Tiểu Khê!” Đúng lúc này, một tràng tiếng khóc xé lòng vang lên từ bên hồ, “Có ai không, mau mau tới cứu con tôi với!”
An Bộ quay đầu nhìn theo tiếng gọi, chỉ thấy một người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi đang ôm chặt một bé trai đang hôn mê, hoảng hốt cầu cứu những người xung quanh. Nhưng đám hành khách vừa được cứu đều chưa lo xong cho bản thân, còn những người qua đường đứng xem thì lại chẳng biết phải làm gì, chỉ biết đứng yên tại chỗ, không ai dám tiến lên.
An Bộ vứt chiếc khăn lông trong tay đi, chẳng kịp lo cho vết thương của mình, nhanh chóng bước đến bên hai mẹ con, kiểm tra tình trạng của đứa bé, sau đó lật người nó lại, dùng đầu gối ép lên bụng dưới để ép nước ra. Sau vài ngụm nước được nôn ra, đứa bé vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, cô liền đặt em nằm ngửa ra đất, bắt đầu hô hấp nhân tạo. Một lần, hai lần, ba lần… máu vẫn chảy ròng ròng từ vết thương rách toác trên mặt, khiến gương mặt vốn đã kinh hoàng của cô lại càng thêm phần rợn người. Thế nhưng vào lúc này, không một ai cảm thấy sợ hãi hay ghê tởm, tất cả đều lặng lẽ dõi theo từng cử động của cô.
Kiều Nặc – cậu thanh niên lúc nãy đã lên tiếng bênh vực An Bộ – nhìn thấy cô không màng đến vết thương nặng của mình mà dốc toàn lực để cứu người, trong lòng không khỏi xúc động. Bị bạn phản bội, bị lừa sạch tiền tiết kiệm, anh từng hoàn toàn tuyệt vọng với cái gọi là “lòng người”, vậy mà hôm nay, trước cảnh tượng này, trái tim nguội lạnh ấy của anh lại bừng lên một chút nhiệt huyết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play