“Mẹ ơi mẹ ơi, anh nói cây đàn này là ba tặng mẹ đó, con có thể sờ thử không?” Hai đứa nhỏ lảm nhảm rất lâu cuối cùng cũng quyết định, rồi tíu tít chạy tới, mặt đầy hy vọng nhìn Sở Dung.
Sở Dung nhanh mắt liếc qua cây đàn piano ánh kim, tránh nhìn nó mà lơ đãng: “Tất nhiên được rồi, Tiểu Ngư muốn thử chơi đàn xem sao hả?”
Phó Dư nâng chân khẽ khom người sờ lên phím đàn bóng mịn rồi rụt tay lại.
“Con không biết chơi đàn đâu mẹ.” Phó Dư hơi ngượng, cũng có chút vui mừng, nhỏ giọng nói: “Chỉ sờ thôi cũng được rồi.”
Dễ thương quá, Sở Dung xin phép Phó Dư rồi bồng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, hôn một cái.
Cô lại hỏi: “Vậy Niên Niên có muốn thử không?”
Phó Niên gật đầu một cái, cũng nhẹ nhàng chạm vào cây đàn, nhưng cậu chạm vào chân đàn, cũng không sờ lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play