“Phí Tưu đổi ý, nói nếu em không muốn anh ta đến xin lỗi riêng, tuần sau anh ta định mở một buổi tiệc nhỏ, có thể mời en đi chơi được không.”
Sở Dung lúng túng: “Anh ta thật khách sáo.”
Phó Như Hối cười: “Có thể là vì em đã mua cây đàn mà anh ta làm hơn hai năm, nên anh ta nghĩ hai người có duyên.”
“Nhưng cây đàn là anh mua mà.” Sở Dung thở dài, “Có duyên cũng không phải của em.”
“Ừm.” Phó Như Hối suy nghĩ kỹ, “Vốn dĩ là đưa cho em, anh chỉ là người trả tiền thôi. Cây đàn đó anh ta tỉ mỉ làm rất lâu, vốn dự định đem bán đấu giá, nhiều người trong nghề biết rõ giá trị đều muốn mua.”
“Vậy anh?” Sở Dung cảnh giác: “Đừng nói anh trực tiếp đập tiền để người ta bán cho anh chứ?”
“Chỉ là nợ người ta một ân tình mà thôi.” Phó Như Hối cười rạng rỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play