Phí Úc có vẻ không phục, nhưng có lẽ thật sự sợ lời đe dọa của Phó Như Hối, cậu ta đứng tại chỗ đi tới đi lui vài bước, “Tôi về đây!”
“Đi đi.” Phó Như Hối không giữ lại, “Chưa tới giờ ăn cơm, không giữ cậu.”
“Tôi không ăn!” Phí Úc nói.
“Ừm, tôi không giữ cậu.” Phó Như Hối đáp.
Phí Úc cứng họng, đôi mắt bị mái tóc dài che khuất như rất u sầu liếc nhìn Sở Dung một cái, hậm hực bước đi, tiếng giày Martin vang lên “bộp bộp” trên sàn nhà bóng loáng.
“Cậu ta từ nhỏ không ở bên bố mẹ, mười lăm tuổi mới được đưa về nhà, tính cách hơi bất thường, nói chuyện cũng không biết giữ ý tứ.”
Đợi bóng dáng Phí Úc khuất dần trong nhà họ Phó, Phó Như Hối mới nhẹ nhàng giải thích với Sở Dung: “Đừng giận nữa được không? Cậu ta nghe lời anh trai nhất, anh đã bảo anh trai cậu ta dạy dỗ rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play