Phó Niên và Phó Dư nắm tay nhau, quay quanh cây đàn piano, thân hình bé nhỏ chưa đến phím đàn, nhìn chiếc đàn đồ sộ hơn hẳn cái bàn, vừa ngắm vừa thốt lên khe khẽ.
“Đẹp quá! Anh thấy sao?”
“Ừm, anh cũng thấy vậy.”
“Cái này chơi thế nào?”
“Đây không phải đồ chơi, đây là nhạc cụ.”
“Anh ơi, nhạc cụ là gì?”
“... Chính là cái mà ba từng mời thầy dạy mà em không muốn học đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play