Dù vẻ mặt Tống Tri Nghiễn thờ ơ, như thể đang nói về một người thực sự không quan trọng, nhưng trực giác mách bảo Chúc Dư rằng sự việc tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Chỉ là nếu Tống Tri Nghiễn đã tỏ rõ không muốn nói, Chúc Dư cũng không hỏi nhiều nữa, phối hợp với anh chuyển chủ đề, vừa trò chuyện vừa gắp thức ăn cho anh, nhìn anh từ từ ăn hết bát cháo, rồi giục anh lên giường nghỉ ngơi.
Thấy Chúc Dư kéo ghế ngồi xuống mép giường, ra chiều định ở lại chăm sóc cả đêm, Tống Tri Nghiễn vội nói: "Anh không sao rồi, em cũng mau về phòng nghỉ ngơi cho khỏe đi."
Chúc Dư lắc đầu: "Không cần đâu, lỡ như tối anh lại sốt lên thì sao? Sốt ở vùng cao nguyên rất nguy hiểm, bên cạnh không có người không được."
Nhận ra sự kiên quyết của Chúc Dư, Tống Tri Nghiễn do dự một chút: "... Thật sự không đi?"
"Không đi."
Nghe câu trả lời chắc chắn của Chúc Dư, Tống Tri Nghiễn không khuyên nữa, chỉ dịch người trên giường, chừa ra một khoảng trống: "Vậy thì lên đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT