Chúc Dư thấy hơi bực mình. Lúc chạm vào người rõ ràng cảm thấy nhiệt độ của Tống Tri Nghiễn rất cao, hiển nhiên đã sốt được một thời gian, vậy mà anh cứ luôn đi bên cạnh mình, cậu lại không hề phát hiện ra.
Tống Tri Nghiễn cố nén giọng ho nhẹ hai tiếng: "Anh không sao..."
"Cái gì mà không sao!" Chúc Dư vừa xót vừa tức: “Đến giờ này còn cố tỏ ra ổn, sốt đến ngốc luôn bây giờ, có biết không!"
Tống Tri Nghiễn lại cười: "Vậy nếu anh sốt đến ngốc thật, em sẽ không cần anh nữa sao?"
Chúc Dư không nhịn được lườm anh một cái, vừa kéo anh đi về phía chiếc xe bên cạnh vừa bất mãn làu bàu: "Sốt ngốc thật thì em đem bán anh đi, anh đẹp trai thế này, chắc chắn bán được khối tiền..."
Tống Tri Nghiễn đi theo sau cậu, trong mắt lại ánh lên ý cười vui vẻ.
Chúc Dư dẫn Tống Tri Nghiễn đến trước mặt ba người Quý Nhã Ca. "Mẹ, cho con ly sữa bò."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play